Suy Niệm Lời Chúa | Thứ Sáu Tuần XV Mùa Thường Niên | Mt 12,1-8 | Phút Cầu Nguyện

SUY NIỆM LỜI CHÚA
THỨ SÁU TUẦN XV MÙA THƯỜNG NIÊN
 

Tin mừng Chúa Giêsu Kitô theo thánh Matthêu (12,1-8)

1 Hôm ấy, vào ngày Sabat, Đức Giêsu đi băng qua một cánh đồng lúa; các môn đệ thấy đói và bắt đầu bứt lúa ăn. 2 Người Pharisêu thấy vậy, mới nói với Đức Giêsu: “Ông coi, các môn đệ ông làm điều không được phép làm ngày Sabat!”. 3 Người đáp: “Các ông chưa đọc trong Sách sao? Ông Đa-vít đã làm gì, khi ông và thuộc hạ đói bụng? 4 Ông vào nhà Thiên Chúa, và đã cùng thuộc hạ ăn bánh tiến. Thứ bánh này, họ không được phép ăn, chỉ có tư tế mới được ăn mà thôi. 5 Hay các ông chưa đọc trong sách Luật rằng ngày Sabat, các tư tế trong đền thờ vi phạm luật Sabat mà không mắc tội đó sao? 6 Tôi nói cho các ông hay: ở đây còn lớn hơn đền thờ nữa. 7 Nếu các ông hiểu được ý nghĩa của câu này: Ta muốn lòng nhân chứ đâu cần lễ tế, ắt các ông đã chẳng lên án kẻ vô tội. 8 Quả thế, Con Người làm chủ ngày Sabat”.

SUY NIỆM

Tin mừng hôm nay thuật lại việc những người Pharisêu lên án các môn đệ vi phạm luật ngày Sabat khi các môn đệ bứt lúa ăn khi đói. Phán xét và lên án người khác luôn là một cạm bẫy mà mỗi người chúng ta dễ mắc phải trong tương quan với nhau. Khi rơi vào cạm bẫy phán xét và lên án người khác, chúng ta thường cư xử:

Việc phán xét và lên án thường dựa trên những sai trái được nhận thức một cách thổi phồng và phóng đại. Người Pharisêu rõ ràng đã thổi phồng và phóng đại “tội lỗi” này của các môn đệ Chúa Giêsu. Trong cuộc sống, tính phán xét và kết án hầu như luôn làm cho tội lỗi mà người vi phạm, nếu đó thực sự là tội lỗi, trở nên nghiêm trọng hơn nhiều so với thực tế.

Người hay phán xét và lên án thường thiếu hiểu biết và không quan tâm đến nguyên nhân, lý do dẫn đến việc phạm lỗi. Trong trường hợp trên, người Pharisêu thậm chí không hỏi lý do tại sao các môn đệ hái và ăn lúa. Họ không hiểu và thậm chí không quan tâm đến việc các môn đệ đã bị đói bao lâu. Đối với họ, việc các môn đệ đói và rất có thể là rất đói cũng không thành vấn đề.

Chúng ta cần phải biết rằng, việc phán xét người khác không phải là quyền của chúng ta. Thiên Chúa không cho chúng ta quyền phán xét người khác. Việc phán xét người khác thường xuất phát bởi chính sự ích kỷ của chúng ta. Vì thế, nếu nhận thấy người khác rõ ràng đang vướng vào vòng tội lỗi nghiêm trọng một cách khách quan, chúng ta phải làm tất cả những gì có thể để giúp họ thoát khỏi tội lỗi đó. Nhưng ngay cả trong trường hợp đó, chúng ta cũng không có quyền phán xét hay lên án.

Lạy Chúa, việc phán xét và lên án người khác luôn là xu hướng mà mỗi người chúng con mắc phải. Chúng con thường có xu hướng tự cho mình là đúng còn người khác thì sai. Xin Chúa giải thoát chúng con khỏi khuynh hướng phán xét và lên án. Xin giúp con biết khiêm tốn nhận ra con người thật của mình trong tương quan với Chúa và tha nhân. Xin đổ đầy trái tim chúng con lòng thương xót của Chúa. Amen.

©2020 - GIÁO XỨ HƯNG VĂN. All rights reserved.